Ipos Việt Giải Pháp Dữ Liệu Bạn

Tôi rủ 'đốt cháy giai đoạn', bạn trai chỉ nói nước đôi

Tôi và anh quen biết nhau từ cuối 2021 qua mạng xã hội, cả hai thuộc thế hệ 9x đời đầu. Anh nhỏ hơn tôi một tuổi.

Lúc đầu anh là người chủ động nhắn tin, rủ tôi ăn uống, đi xem phim, đá banh, bóng rổ… Thời gian đầu hẹn hò thật sự rất vui vẻ, tôi có cảm tình với anh nhưng không hiểu sao giữa chúng tôi luôn có khoảng cách, phần vì trước giờ tôi hay đề phòng. Còn anh, tôi không hiểu anh lắm. Mới quen nhau hơn hai tháng, anh bỗng dưng im bặt với tôi. Tôi suy nghĩ cũng hơi quá, bởi tôi và anh đã là gì của nhau đâu mà đã làm quá lên. Tôi nhắn tin một tràng cho anh, đại ý có phải anh hết tình cảm với tôi rồi không? Anh xin lỗi và chỉ nói là nhà có nhiều việc xảy ra. Tôi hỏi thêm có chuyện gì nhưng anh không trả lời.

Bẵng đi vài tháng, anh và tôi lại liên lạc, rồi anh chủ động ngỏ lời, tôi đồng ý nhưng chuyện tình đó chỉ kéo dài được một tháng, hai đứa trong tháng đó chỉ gặp hai lần. Lúc gặp nhau tôi cảm thấy rất vui và dần dần gần gũi hơn, nhưng anh rất bận và ít khi chúng tôi có thời gian gặp nhau. Rồi đột nhiên anh im lặng, tôi gửi tin nhắn anh còn không đọc dù trước đó không có việc gì xảy ra giữa chúng tôi. Tôi nghĩ là đã xác nhận làm người yêu nhau thì sẽ mở lòng với nhau hơn, nhưng thực sự tôi không hiểu, anh có nhiều áp lực vậy sao?

Tôi nghe mấy người bạn nói, suy nghĩ có lẽ anh có mối khác nên đã chặn mạng xã hội của anh để quên anh. Thế nhưng tôi lại không đủ bản lĩnh, cứ lâu lâu lại mở chặn để xem. Đến ngày sinh nhật của tôi và cũng là ngày sinh của anh, anh nhắn tin xin lỗi vì đã trốn chạy như vậy. Anh không biết phải giải thích sao cho tôi hiểu. Sau đó anh hẹn gặp để xin lỗi, tôi thật sự rất buồn, giận cũng có nhưng buồn nhiều hơn. Tôi đã bày tỏ với anh như vậy. Sau đó coi như chúng tôi xí xóa chuyện cũ.

Đến tháng tám năm 2023, trong một buổi chiều có tí hơi men, anh ngỏ lời muốn quay lại. Tôi cũng hơi dại, rõ ràng anh đã nói tôi cứ suy nghĩ kỹ đi mà tôi lại đồng ý ngay. Đáng lẽ tôi nên để mọi chuyện chậm rãi, bày tỏ với anh rằng đã là người yêu thì nên chia sẻ với nhau chứ đừng im lặng mãi vậy. Anh nói rõ ràng là lần này quay lại sẽ cố gắng hơn, nhưng vẫn cứ như vậy, không dành nhiều thời gian cho tôi. Tôi đâm ra hoang mang, tủi thân và sợ, nghĩ có lẽ anh quay lại chỉ vì chuyện kia hay sao? Dù trước đó tôi và anh chưa từng quan hệ, với một phần tôi muốn dỗi hờn, anh lại chẳng hề dỗ dành mà tiếp tục im lặng.

Đến tháng 10, tôi tự nghiệm ra đó không phải là con người của anh, người vừa nhút nhát vừa có cái tôi lớn như vậy làm sao mặt dày quay lại nói lời xin lỗi và ngỏ xin cơ hội chỉ vì chuyện đó? Tôi thấy mình sai nên đã nhắn tin xin lỗi anh vì không tin tưởng tình cảm của anh. Lần này anh trả lời lại rất nhanh, nhẹ nhàng nhưng lạnh lùng, rằng anh không còn suy nghĩ tới nữa và chúc tôi vui vẻ. Tôi chỉ còn biết cách nhắn lại là chúc anh may mắn trong cuộc sống thôi.

Sau đó tôi nghĩ mình buông bỏ chấp niệm đi thôi, dù có tình cảm nhưng sự chủ động của anh rất yếu ớt, tôi là con gái, làm sao chủ động mãi được? Rồi vài tháng sau, hễ tôi đăng hình nào là anh bấm like hình đó. Tôi thấy lạ vì trước giờ anh hiếm khi like hình tôi, dù lúc cả hai đang quen nhau. Tôi nghĩ, tìm được người có tình cảm với mình và mình có tình cảm với họ không phải dễ dàng. Anh cũng là người siêng năng, có công việc nên tôi đã suy nghĩ đến giữa tháng một vừa rồi.

Tôi chủ động hẹn gặp anh để nói chuyện, anh nói thực sự có lúc anh không biết mình muốn gì. Với lại anh nhiều công việc, áp lực nên lúc quay lại mà thấy thái độ tôi như vậy anh không biết làm thế nào, chỉ biết im lặng. Rõ ràng có tình cảm với tôi, sao anh lại không thể chủ động thêm một chút? Tôi nói nửa đùa nửa thật là hai đứa mình cũng đến tuổi, đừng chơi trốn tìm nữa, mất thời gian. Tôi bảo hay mình đốt cháy giai đoạn, cho anh thời gian suy nghĩ có nên kết hôn không. Anh bảo cũng được nhưng đó không phải là câu khẳng định hay đồng ý.

Đáng nói ở đây là tối hôm đó anh cũng uống ít bia và tỏ ý, anh nói thẳng là muốn gần gũi tôi, tôi cũng thật là… thiếu lý trí. Thật sự lúc xa anh, tôi cũng rất nhớ. Trước giờ quen nhau chúng tôi chỉ mới hôn được vài ba lần thôi, mà sao lúc đó tôi lại nhận lời anh nhanh vậy? Một chi tiết nữa hơi tế nhị, tôi nghĩ anh không thể “lên đỉnh” được, chắc anh dành quá nhiều năng lượng cho công việc, áp lực nhiều. Có vẻ anh bị trầm cảm trong một thời gian dài nên ảnh hưởng đến khả năng đó. Dù vậy tôi vẫn cảm thấy cả hai rất hòa hợp trong chuyện đó.

Sau đó, tôi vẫn là người chủ động nhắn tin trước, đã chuẩn bị tinh thần là chuyện không thành rồi nên im lặng một tuần xem sao. Anh vẫn không nhắn gì. Tôi nhắn tin hỏi lại, anh vẫn im lặng và tiếp tục không xem tin nhắn hai tuần rồi. Anh bị làm sao vậy? Có phải anh bị trầm cảm hay mặc cảm gì không? Hay do tôi bi lụy và chấp niệm quá? Lý trí bảo tôi dừng lại ở đó thôi, tìm người khác để quen, nhưng tình cảm mà, đâu phải bảo ngưng là ngưng. Hơn nữa, giữa chúng tôi cũng đâu có xung đột gì lớn. Liệu ngoài việc im lặng ra còn cách nào tốt hơn không? Tôi nên làm gì đây? Mong mọi người cho lời khuyên.

Hòa Ngân

Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc


source
Written by

Leave a comment