Điều bất ngờ sẽ nằm trong thứ mà em tặng anh đêm giao thừa; thông điệp em muốn nhắn gửi: Hoa đào năm ngoái vẫn chờ người xưa.
Anh thân mến! Bước chân của mùa xuân đã đến rất gần rồi mà sao chúng ta vẫn còn cách xa nhau quá. Em bất giác nhớ đến hai câu thơ của Thôi Hộ: “Nhân diện bất tri hà xứ khứ. Đào hoa y cựu tiếu đông phong” (Chẳng biết gương mặt người xưa đã đi đâu. Chỉ thấy hoa đào năm ngoái vẫn cười với gió đông). Lại một mùa đào hoa khoe sắc thắm, dịu ngọt như đôi môi của người thiếu phụ đang say giấc nồng.
Chắc anh đã quên mất lời hẹn ước về thăm gia đình và trao cho nhau những lời chúc phúc đêm giao thừa. Có thể chúng ta có nhiều sự khác biệt vì mỗi người là một thực thể mang dấu ấn cá nhân của riêng mình. Nhưng điểm chung là mong muốn một đời sống hạnh phúc bên người mà ta yêu thương, tuổi trẻ nồng nhiệt, say đắm về già ấm áp, an nhiên. Có lúc chúng ta bất đồng quan điểm, tuy nhiên tình yêu không phải là cả đời không cãi nhau mà là cãi nhau rồi vẫn có thể bên nhau cả đời. Đừng nghi ngại, hãy cùng học cách chấp nhận và thấu hiểu vì cuộc đời này vốn dĩ đã chẳng có sự hoàn mỹ.
Dù anh đang ở nơi nào, em cũng mong anh bình yên trên mọi nẻo đường. Nếu lúc nào mệt mỏi, anh hãy về bên em, ở đây luôn sẵn sàng một bờ vai nhỏ bé cho anh dựa vào. “Người đàn ông em yêu đôi khi có những phút giây yếu đuối không ngờ. Ngoài kia nếu có khó khăn quá, về nhà anh nhé, có em chờ. Có môi mềm thơm thơm, có dư vị mỗi bữa cơm. Xuân hạ thu đông đều có em chờ”.
Nếu anh đọc những dòng này vào một chiều cuối năm lặng lẽ, hương bánh chưng vấn vương dưới hiên nhà, có thể anh sẽ nhận ra em có phải người anh cần tìm hay không. Nếu anh chưa nhận ra em, hãy coi đó là điều bí ẩn giống như anh đang mở hộp quà với nhiều lớp giấy đa sắc màu.
Độc giả liên hệ qua email henho@vnexpress.net hoặc số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) để được hỗ trợ